Hà Giang · Nhiếp ảnh và du lịch · Tản mạn nhiếp ảnh

Để Đồng Văn chỉ còn lại những nụ cười – Thương nhớ Đồng Văn (p7)

Những mảng màu cuộc sống – xin phép tác giả được đăng lại bài viết cũng như muốn tả cảm xúc nhận được khi đến nơi này để lưu giữ những bài viết hay, tản mạn về nơi chốn và cảm xúc về nhiếp ảnh. 

Đêm Hà Nội …

Gió cứ như muốn giật tung cửa sổ. Vừa đọc lại “Mần tang mọc trong thung lũng” của Đỗ Bích Thủy. Mẹ Dân mắng “Chua cũng là rượu … nhổ nước bọt phải chọn chỗ trống” … Mẹ Dân không biết, ngọt cũng là rượu … Red spy mới uống vào cứ ngỡ hàng giả, còn tưởng pha rượu nhiều nên tửu lượng tăng … ai dè mới hết một ly đã thấy người lâng lâng…chẳng biết say bởi cồn hay say bởi những sắc màu cao nguyên đang lặng lẽ lướt qua trên màn hình máy tính.
Continue reading “Để Đồng Văn chỉ còn lại những nụ cười – Thương nhớ Đồng Văn (p7)”

Hà Giang · Nhiếp ảnh và du lịch · Tản mạn nhiếp ảnh

Mưa cao nguyên – Thương nhớ Đồng Văn (p6)

Những mảng màu cuộc sống – xin phép tác giả được đăng lại bài viết cũng như muốn tả cảm xúc nhận được khi đến nơi này để lưu giữ những bài viết hay, tản mạn về nơi chốn và cảm xúc về nhiếp ảnh. 
Những cơn mưa âm thầm rả rích luôn làm cho con người ta u sầu và cô độc. Nhưng cũng chính cái màu mưa xám xịt và bầu trời ầng ậc nước ấy, đã làm cho người ta không sao quên được Hà Giang. Nếu đã đến và đi, đã trải nghiệm và ngấm đẫm cái sương sa, gió rét của miền đất cao nguyên nơi địa đầu cực bắc, mới cảm được phần nào cái day dứt của những nỗi nhớ mang tên Đồng Văn…

Continue reading “Mưa cao nguyên – Thương nhớ Đồng Văn (p6)”

Hà Giang · Nhiếp ảnh và du lịch · Tản mạn nhiếp ảnh

Phiên chợ ngày mưa – Thương nhớ Đồng Văn (p5)

Những mảng màu cuộc sống – xin phép tác giả được đăng lại bài viết cũng như muốn tả cảm xúc nhận được khi đến nơi này để lưu giữ những bài viết hay, tản mạn về nơi chốn và cảm xúc về nhiếp ảnh. 

Phiên chợ ký ức. Phiên chợ ngày mưa. Ô xòe lấp loáng, những bước chân hối hả, những mắt nhìn như không nhìn. Đàn bà cắm cúi với hàng hóa, trẻ con vội vã ăn quà, mỗi người mỗi việc. Em ngồi lặng đi nơi góc phố, máy ảnh nằm im trong balo, lặng lẽ nhìn dòng chảy cuộc sống nơi rẻo cao chầm chầm trôi qua phố cổ. Cái không gian ấy, hình ảnh ấy, những con người cứ đến rồi đi ấy, gùi trĩu vai, gà cắp nách, lợn dong dong trên đường… con trai, con gái túm tụm, vợ chồng đi như ríu chân nhau… Bức tranh ấy với em chưa bao giờ là cũ, mỗi một khoảnh khắc ở lại, là một khoảnh khắc không bao giờ ra đi…

Continue reading “Phiên chợ ngày mưa – Thương nhớ Đồng Văn (p5)”

Hà Giang · Nhiếp ảnh và du lịch · Tản mạn nhiếp ảnh

Sân khấu mới cho chợ Đồng Văn – Thương nhớ Đồng Văn (p4)

Đã nghe về cái sân khấu mới của chợ phiên Đồng Văn, nhưng chưa có dịp mắt thấy, tai nghe nên em không khỏi bàng hoàng khi nửa đêm ngồi đọc một bản tin đăng trên Dantri. Lúc này mà ngồi nhà bạn nghe băng cối Sơn ca 7, dễ chừng leo lên lan can tự kỷ không biết chừng…

Continue reading “Sân khấu mới cho chợ Đồng Văn – Thương nhớ Đồng Văn (p4)”

Hà Giang · Nhiếp ảnh và du lịch · Tản mạn nhiếp ảnh

Thương nhớ Đồng Văn (p3)

Những mảng màu cuộc sống – xin phép tác giả được đăng lại bài viết cũng như muốn tả cảm xúc nhận được khi đến nơi này để lưu giữ những bài viết hay, tản mạn về nơi chốn và cảm xúc về nhiếp ảnh. 
Một chiều quan tái …Có bao buổi chiều như thế đã ngang qua cuộc đời… Bao bước chân người Mông đã bước qua ngã ba này trong chiều biên ải… Bao nhiêu người phụ nữ đã ngồi dựa lưng vào cột cây số, ánh mắt buồn đau nín nhịn khi đợi người chồng tan cuộc rượu với bạn trở về nhà… Bao người đàn ông mang xe đạp ra đón vợ dọn hàng chiều… bao đứa bé líu ríu bước chân theo bố mẹ trên con đường hun hút gió…

Continue reading “Thương nhớ Đồng Văn (p3)”